TRANH CHẤP YÊU CẦU BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI NGOÀI HỢP ĐỒNG DO SỨC KHỎE BỊ XÂM PHẠM

Tình huống: Do có mâu thuẫn trong việc tranh chấp quyền sử dụng đất nên vào sáng ngày 28/04/2020, ông T sử dụng nước sôi tạt vào người ông H1 làm ông bị thương tích phải đến sơ cứu tại bệnh xá, ngày 29/04/20 ông H1 điều trị tại bệnh viện đa khoa Đặng Thùy Trâm đến ngày 06/05/2020 thì xuất viện. Theo kết luận giám định thương tích của Trung tâm pháp y tỉnh Quảng Ngãi thì thương tích là 08% nên công an thị xã Đ không khởi tố vụ án hình sự nên ông H1 yêu cầu Tòa án nhân dân thị xã Đ buộc ông T bồi thường cho ông các khoản: tiền thu nhập thực tế bị mất là 3.000.806 đồng, tiền thiệt hại tổn thất tinh thần là 22.350.000 đồng, chi phí điều trị là 4.167.167 đồng, tiền mất thu nhập của người chăm sóc là 2.400.000 đồng. Tổng cộng là 32.250.973 đồng.

Bản án sơ thẩm: Ngày 24/02/2021 Tòa án nhân dân thị xã Đ tuyên xử, chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của ông H1, buộc ông T phải bồi thường cho ông H1 tổng số tiền 25.325.804 đồng, không chấp nhận yêu cầu của ông H1 về việc yêu cầu ông T bồi thường số tiền 6.925.169 đồng. Ngày 08/03/2021, ông T có đơn kháng cáo một phần bản án sơ thẩm và chỉ chấp nhận bồi thường tổn thất tinh thần cho ông H1 số tiền 1.788.000 đồng. Tại phiên tòa phúc thẩm bà H2 đại diện theo ủy quyền của ông T thay đổi kháng cáo với mức bồi thường tổn thất tinh thần cho ông H1 là 3.010.101 đồng.

Bản án phúc thẩm: Hội đồng xét xử nhận định:

[1] Ngày 28/04/2020, ông T cho rằng ông H1 giăng đây lấn sang vườn nhà mình nên yêu cầu ông H1 dừng lại nhưng ông H1 không đồng ý, ông T lấy nước sôi tạt vào người ông H1 gây phỏng ở vùng bụng. Theo kết luận giám định số 126/TgT ngày 11/06/2020 của Trung tâm giám định pháp y tỉnh Quảng Ngãi kết luận tổn thương cơ thể là 8%: sẹo bỏng da ở vùng bụng 8%, vết thương bỏng da vùng cẳng tay không để lại sẹo. Ngày 22/07/2020, công an thị xã Đ ra Quyết định không khởi tố vụ án hình sự, lý do hành vi không đủ yếu tố cấu thành tội phạm đồng thời ra Quyết định xử phạt vi phạm hành chính số 345/QĐ-XPHC hình thức phạt tiền đối với hành vi của ông T đã gây ra cho ông H1.

[2] Ông H1 khởi kiện vụ án dân sự yêu cầu ông T bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm các khoản: chi phí điều trị, tiền thu nhập thực tế bị mất của ông và người chăm sóc, thiệt hại do tổn thất tinh thần tổng cộng là 32.250.973 đồng. Tòa án sơ thẩm chấp nhận tổng thiệt hại ông T phải bồi thường cho ông H1 là 25.325.804 đồng(khoản tiền ông H1 yêu cầu bồi thường là 22.350.000 đồng tương đương với 15 tháng lương cơ sở được chấp nhận), không chấp nhận việc ông H1 yêu cầu bồi thường cho ông T số tiền còn lại là 6.925.169 đồng.

[3] Xét nội dung đơn kháng cáo ông T cho rằng việc Tòa buộc ông bồi thường tổn thất súc khỏe cho ông H1 số tiền 22.350.000 đồng tương đương với 15 tháng lương cơ sở là quá cao; ông H1 giăng dây xâm lấn đất nhà ông với lời lẽ xúc phạm, thương tích ông gây ra cho ông H1 8% tính bình quân là 6.020.202 đồng, ông H1 phải chịu lỗi ½ nên yêu cầu Tòa phúc thẩm sửa bản án sơ thẩm buộc ông chỉ bồi thường số tiền là 3.010.101 đồng. Hội đồng xét xử thấy rằng: hành vi của ông T dùng nước sôi tạt vào bụng của ông H1 là hành vi trái pháp luật, xâm hại đến sức khỏe của ông H1. Xét ông T cho rằng ông H1 phải chịu ½ lỗi, tuy nhiên căn cứ tài liệu tại hồ sơ, nội dung giải trình về hình ảnh, ghi âm do ông T giao nộp chỉ thể hiện hai bên gia đình ông T và ông H1 có xảy ra cãi vã, không đủ căn cứ để xác định lỗi của ông H1 dẫn đến hành vi tạt nước sôi của ông T. Như vậy, ông T là người có lỗi gây tổn thương cơ thể cho ông H1 8%, gây ảnh hưởng đến sức khỏe, uy tín, danh dự của ông H1 trong công việc, cuộc sống nhưng xét vết thương ở bụng của ông H1 là không lớn. Tại phiên tòa ông H1 cũng xác định là sau khi xuất viện thì ông vẫn tiếp tục đi làm bình thường, sức khỏe cũng đã ổn định. Như vậy, bản án sơ thẩm buộc ông T phải bồi thường tổn thất tinh thần cho ông H1 số tiền là 22.350.000 đồng bằng 15 tháng lương cơ sở do Nhà nước quy định tại thời điểm giải quyết bồi thường là chưa phù hợp nên chấp nhận một phần kháng cáo của ông T, sửa một phần bản án sơ thẩm buộc ông T bồi thường tổn thất về tinh thần cho ông H1 là 14.900.000 đồng tương ứng với 10 tháng lương cơ sở tại thời điểm giải quyết bồi thường.

Đối với các phần khác của bản án sơ thẩm không có kháng cáo, kháng nghị nên sẽ có hiệu lực thi hành. Như vậy, các khoản tiền bồi thường thiệt hại tổn thất về sức khỏe cho ông H1 bao gồm: bồi thường tổn thất về tinh thần là 14.900.000 đồng; tiền mất thu nhập cho người chăm sóc là 1.600.000 đồng; chi phí điều trị là 285.804 đồng; tiền thuốc sau khi xuất viện 290.000 đồng; tiền bồi dưỡng phục hồi sức khỏe 800.000 đồng. Tổng các khoản là: 17.875.804 đồng. Không chấp nhận yêu cầu của ông H1 là yêu cầu ông T bồi thường với số tiền là 14.375.169 đồng(32.250.973 đồng – 17.875.804 đồng).

Chi tiết bản án tại: BAN AN

———————–

CÔNG TY LUẬT HỢP DANH FDVN – CHI NHÁNH QUẢNG NGÃI

Hotline: 0255.3817.579/0917.135.269

Email: luatsuquangngai.net@gmail.com

Hoặc inbox trực tiếp vào fanpage: Luật sư FDVN Quảng Ngãi.

 

 

 

 

 

 

.
.
.
.